Lá vàng trước gió khẽ đưa
Kỉ niệm xa ấy trong mưa ùa về
Con đi mang nặng lời thề
Mẹ ơi con đã trở về rồi đây
***
Gió vờn tóc mẹ như mây
Mẹ già vóc dáng hao gầy vì con
Cho con say mộng giấc tròn
Nhìn con khôn lớn lon ton trường đời
Bao lần nước mắt mẹ rơi
Với bao nỗi khổ trốn đời dọc ngang
***
Mẹ là nàng tiên dịu dàng
Việc gì mẹ cũng nhẹ nhàng bảo ban
Biết bao nhiêu việc gian nan
Đổ lên đầu mẹ muôn vàn yêu thương
Mẹ người vất vả trăm đường
Cái gì ngon ngọt mẹ nhường phần con
Cả đời giữ tấm lòng son
Nắng mưa, sương gió mẹ còn ngóng trông
***
Những hàng cây của mẹ trồng
Vươn mình đứng giữa cơn giông đất trời
Hàng cây lá cứ xanh ngời
Thời gian cứ mãi đưa đời đi xa
Cái ngày ấy của hôm qua
Hôm nay bỗng thấy mẹ ta già rồi
Và thời gian cứ mãi trôi
Nhuộm lên mái tóc muôn đời mẹ yêu
***
Mẹ như ánh nắng buổi chiều
Thời gian sẽ khiến nắng chiều nhạt phai
Gió lùa qua mái tóc dài
Thổi bung mây trắng ra ngoài biển sâu
Trên cao trời có biết đâu
Nắng mưa sương gió nhuộm đầu mẹ tôi
Ngàn lần xin gió, gió ơi!
Nhẹ thôi để mẹ nghỉ ngơi một lần
Cho dù đổi lại tấm thân
Tôi nguyện thay mẹ đầu trần đội sương.
(Ma Thị Lý - Cử nhân Văn học ứng dụng - K10 - Khoa Báo chí - Truyền thông và Văn học)